Tình yêu – Điều Kiện Cần và Đủ
“Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không ai có tình thương cao cả hơn tình thương của người hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu”(Ga 15, 12 – 13).
Ngắm nhìn Chúa đang chịu treo đau đớn trên thập giá, họa lại hành trình Chúa Giêsu vác cây thập giá nặng nề sau khi chịu trận đòn tàn nhẫn của quân lính, chắc có lẽ không ai trong chúng ta không khỏi rùng mình kinh hãi. Nhiều người cho đến bây giờ vẫn thắc mắc: “Đạo chi mà tôn thờ sự đau khổ đến thế là cùng, cúi mình thờ lạy cái ông phải chịu đóng đinh trên cây thập giá…”. Thắc mắc như vậy cũng là phải, vì quả thật nếu chỉ có vậy thôi thì có gì ngớ ngẩn bằng những người được gọi là Kitô hữu cả đời đi tôn thờ sự đau khổ, thậm chí còn ngớ ngẩn hơn nữa khi có những người cả nam lẫn nữ tình nguyện bỏ lại sau lưng tất cả để bước theo con người đau khổ đó. Tôi nhớ khi còn là một cô bé tóc bím ngang lưng, ngày tôi quyết định cắt phăng nó để bước vào ơn gọi Thánh hiến anh rể tôi đã tỏ vẻ khó chịu:
- Nói ra e rằng em sẽ bảo anh phân biệt đạo này, đạo kia nhưng anh vẫn muốn nói lên quan điểm của mình: không biết lý tưởng của em theo Chúa Giêsu nào đó lớn lao đến đâu nhưng trước mắt anh thấy em bất hiếu với bố mẹ rồi đấy. Bố mẹ sinh ra nuôi em bỏng tay bỏng chân, cho em ăn học khôn lớn ngần ấy năm vậy mà em không nghĩ đến chuyện báo hiếu, em lại muốn bỏ đi như vậy.
Chị dâu họ của tôi (một bổn đạo mới) cũng vội vàng chen vào:
- Em có làm sao không mà có cái quyết định ngược đời như vậy? Đang ở nhà sung sướng lại bước chân vào nơi khó khăn, chị chỉ học giáo lý theo đạo để được lấy anh ấy thôi mà chị đã thấy khó khăn quá rồi, huống hồ….Với lại nhìn em đâu đến nỗi nào, sao lại muốn chôn vùi tuổi thanh xuân, chôn vùi tình yêu của tuổi đôi mươi đẹp đẽ để bước vào bốn bức tường kín?
Lúc đó quả thật tôi chưa hiểu hết ý nghĩa của con đường dâng hiến tôi đang muốn bước vào, cũng chưa sống thử trong cuộc sống tu trì một giây phút nào để có được lời lẽ thuyết phục anh chị, tôi chỉ có thể mỉm cười:
- Mỗi người có một lý tưởng và một con đường riêng để tìm niềm hạnh phúc cùng đích của cuộc đời mình. Em không nghĩ rằng mình chọn con đường này là bỏ bố mẹ, là bất hiếu, hay chôn vùi tuổi thanh xuân, chôn vùi tình yêu. Em vẫn bên bố mẹ và các anh chị trong lời cầu nguyện, và sẽ được về thăm bố mẹ khi có dịp. Thay vì chỉ yêu một người, dành tặng trái tim em cho một người, để lại tuổi thanh xuân ở một nơi thì khi bước vào ơn gọi thánh hiến em có thể nhẹ nhàng đem tình yêu đến với mọi người và đem tuổi thanh xuân của em đến mọi nơi mà em được đến chứ.
Chỉ như vậy thôi, tôi nhẹ nhàng bỏ lại sau lưng tất cả bước chân ra đi theo tiếng gọi tình yêu từ trong sâu thẳm. Một năm, hai năm, ba năm….rồi bỗng một ngày trong lần về quê ăn tết với mẹ, tôi chợt thấy chị đang quỳ bên thập giá Chúa Giêsu. Tôi nhẹ nhàng đến quỳ bên chị gật đầu chào, chị hớn hở vỗ vai tôi:
- Bây giờ, trải qua biết bao sóng gió của cuộc sống chị đã thấy quyết định ngày nào của em thật đúng đắn. Chị đã hồ đồ khi nghĩ rằng bước theo con người bị treo trên thập giá kia thì chỉ có sự đau khổ. Chị đã không biết rằng chỉ vì yêu mà Chúa Giêsu đã vâng lời Chúa Cha xuống trần gian này để chịu đau khổ, chịu chết thay cho tội lỗi của chị, em, và tất cả mọi người.
Tôi hạnh phúc thêm vào:
- Nhưng Ngài đã phục sinh, chính tình yêu cao cả của Ngài đã chiến thắng tội lỗi và sự chết.
Quả vậy, nếu chỉ nhìn cây thập giá với con người chịu chết đau đớn, máu me đầm đìa thì ai cũng sợ hãi, vì bản chất của chúng ta sợ đau khổ mà. Nhưng không phải vậy, chúng ta tôn thờ Chúa Giêsu trên cây thập giá, vì qua đó chúng ta được đón nhận tình yêu đến cùng của Thiên Chúa. Có lẽ không ít lần chúng ta được nghe báo đài đăng những câu chuyện cảm động như: Người mẹ bất chấp xông vào ngôi nhà đang cháy hừng hực để bế đứa con mình đang mắc kẹt trong đó, hay câu chuyện của một người phụ nữ Nhật Bản đã lấy thân mình che chở cho đứa con đang ngủ khi bị động đất với lời nhắn trong điện thoại chị để lại: “Nếu còn sống hãy biết rằng mẹ yêu con rất nhiều”….và có biết bao nhiêu câu chuyện cảm động khác về tình yêu mà chắc chắn ai trong chúng ta đã đã một lần trong đời được trải nghiệm. Vâng, tình yêu, chỉ có tình yêu chúng ta mới vượt lên được tất cả, chỉ có tình yêu chúng ta mới trở nên vĩ đại. Chỉ có tình yêu, Chúa Giêsu với thân hình đẫm máu chịu treo trên cây thập giá mới có thể hấp dẫn biết bao tâm hồn muốn sống, dâng hiến, và cho đi như Ngài.
Sr. Maria Bùi An (HVTVK)