CON TIM CHO ĐI
Tại văn phòng bác sĩ tâm lý, một thiếu phụ xinh đẹp giàu có giãi bày:
“Bất cứ thứ gì tôi muốn, chồng tôi đều mua. Có mọi thứ nhưng lòng tôi trống vắng vô cùng. Xin bà hãy cho tôi một lời khuyên”.
Nhà tâm lý không trả lời, nhưng bảo cô thư ký của bà kể chuyện đời mình.
Cô thư ký kể,
“Chồng tôi chết cách đây ba tháng, con tôi chết vì đụng xe. Tôi mất tất cả. Tôi không ngủ, không muốn ăn cũng chẳng bao giờ cười. Một hôm đi làm về khi trời đã khuya, một chú mèo con cứ lẽo đẽo theo tôi. Trời lạnh, tôi thấy tội nghiệp nên mở cửa cho nó vào. Tôi pha cho nó một ly sữa, nó kêu meo meo và cọ mình vào chân tôi.
Lần đầu tiên tôi cười. Rồi tôi nghĩ, nếu việc giúp cho một chú mèo con có thể làm tôi cười thì việc giúp cho người nào đó có thể làm tôi hạnh phúc.
Thế là hôm sau tôi nướng vài ổ bánh đem cho bà cụ hàng xóm đang bệnh; hôm khác, hái một ít trái cây đem cho mấy trẻ bán xăng. Mỗi ngày tôi cố làm một vài việc gì đó cho những người tôi gặp.
Và quả thực tôi đã thấy hạnh phúc. Tôi nghiệm ra rằng, chúng ta sẽ không hạnh phúc khi chỉ chờ người khác đem hạnh phúc cho mình; ngược lại, sẽ rất hạnh phúc khi làm cho người khác hạnh phúc”.
Nghe đến đó, người thiếu phụ trẻ bật khóc. Cô đã có bất cứ thứ gì đồng tiền mua được nhưng cô đã đánh mất cái mà tiền không mua nổi, đó là lòng nhân ái. Và cô quyết định noi gương cô thư ký.
***
Nhiều người trong chúng ta rất muốn cho đi nhưng lại không có nhiều để cho vì lực bất tòng tâm. Dẫu thế, chúng ta có thể cho đi cái chúng ta đang có, cho đi con tim.
Người giàu nhất hay nghèo nhất, không ai không có con tim. Con tim biết cho đi không cần đợi đến lúc có hoặc có dư thừa mới cho. Con tim biết cho đi luôn sẵn sàng.
Cho đi lời cầu nguyện, cho đi thời giờ, cho đi tài năng. Một con tim không biết cho đi là một con tim chết; trái lại, càng tim hào phóng, tim càng giàu thêm.
Bởi lẽ, con tim có khả năng làm những việc mà đôi khi đôi tay không thể và chúng ta đừng quên, chỉ có thể mở được con tim người khác, khi chúng ta mở tim mình ra.
Thượng Đế cười với ta trên khuôn mặt của người nghèo khi ta dám tặng cho họ một điều gì đó.
Khi cho đi tự nhiên trong lòng ta phát ra một niềm vui không thể diễn tả được!
Charlene Johnson