T7. Th7 27th, 2024

Hãy Tĩnh Thức

Hãy Tĩnh Thức

Một nhà quản trị trẻ tuổi đang lái
xe từ thành phố đến một làng nọ,
đang chạy rất nhanh trong chiếc xe Jaguar.
Vừa chạy vừa nhìn xem các trẻ em đang chơi bắn cung tên,
nhưng khi tới gần, anh ta không còn trông thấy ai.

Đột nhiên một hòn đá lớn đã ném từ đàng sau vào bên hông,
chạm vào ngay cánh cửa xe.
Anh ta vội thắng lại,
rồi bước xuống xe.
Với nét mặt đỏ bừng tức giận,
anh ta đến chụp cổ áo thằng nhỏ đã ném đá,
và đẩy nó vào sát kề cạnh xe hét lớn rằng,
“Sao mầy làm vậy, mầy là ai?
Mầy có biết một vét xước đó thôi,
có thể mất nhiều tiền để sữa không?
Tại sao mầy lại làm vậy?”

Thằng nhỏ vừa run sợ, vừa nói lời xin lỗi,
“Xin Ông. . . xin ông tha lỗi. . . cháu không cố ý đâu,
vì cháu không còn cách khác,
chỉ đành dùng cách này mà thôi,
cháu ném cục đá, vì không ai chịu ngừng xe lại. . .”

Tràn trề nước mắt lăn xuống từ trên má,
thằng nhỏ chỉ vào một người đang nằm gần chiếc xe.
“Người đó là anh của cháu,
anh đang ngồi xe lăn,
và đã bị trực bánh ngã xuống lề đường,
nhưng cháu không thể nhất anh lên được.”

Vừa khóc vừa năn nỉ người quản trị gia,
“Xin ông làm ơn giúp cháu đỡ anh lên xe lăn,
anh ấy đang bị đau lắm,
cháu không thể tự mình nâng lên được.”

Cảm thấy xúc động, Anh ta cố gắng đè nén sự tức giận,
đến một tay nhất người bị ngã bỏ lên xe lăn,
và lấy ra một cái khăn lau tay nhỏ,
chấm nhẹ trên những vết thương của người bị ngã,
và nói lời an ủi rằng,
“Không sao đâu, mọi sự sẽ được khỏi mau.”

“Cám ơn và xin Chúa chúc lành cho ông,
Xin chào Ông, cháu đưa anh về,” đứa bé nói.

Qúa rung động bởi những lời của cậu bé,
Anh ta đứng bất động nhìn theo cậu bé đẩy xe lăn đi về nhà.
Sau đó, Anh ta mới bước đi từ từ đến xe.
Vết lõm bởi cục đá vẫn còn đó,
Nhưng Anh ta không nghĩ đến phải đi sữa.

Anh ta muốn giữ lại vết lõm đó,
để nhắc nhở anh ta rằng,
“Đừng sống qúa vội vàng,
để khỏi bị người khác ném đá trấn tĩnh mình.”

Tiếng nói của Thiên Chúa luôn thì thầm bên tai, trong linh hồn, và trong trái tim của mỗi người. Nhưng đôi khi chúng ta không biết chú ý đến lời Người. Vì thế, Thiên Chúa bất đắc dĩ phải ném một cục đá để làm cho tai ta mở rộng, hồn ta bừng tĩnh, tim ta biết lắng động để lắng nghe lời Ngài.

Có nhiều người nói rằng, “Con có lắng tai nghe nhưng chẳng thấy Chúa nói, có chờ đợi mà chẳng thấy Chúa đến.” Đúng vậy, có lắng tai mà không nghe được tiếng Chúa, là vì chúng ta muốn nghe Chúa trong những lúc vui nhộn ồn ào, trong những buổi tiệc liên hoang linh đình. Nhưng tiếng Chúa thường nói với chúng ta trong giây phút yên lặng một mình. Chỉ khi tâm hồn yên tĩnh sẵn sàng, thì Chúa mới đến viếng thăm.

Qúa bận rộn lo cho chính mình, ít khi quan tâm đến người chung quanh, thì khó mà nghe được tiếng Chúa, vì tiếng Chúa thường hay nói với chúng ta qua một trung gian khác. Có thể qua một người quen, một người lạ mặt hoặc những người chúng ta gặp trên đường phố. Một con người sống trong ích kỷ, luôn nghĩ mình trên hết, thì có giờ đâu mà nghĩ đến Chúa, có giờ đâu mà lắng nghe tiếng Chúa.

Vì thế, để khỏi bị Chúa ném đá vào cuộc sống, chúng ta hãy sống cho người khác và vì người khác. Hãy tĩnh thức và cầu nguyện để sẵn sàng đáp lời mời gọi của Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Tầm Xuân, CMC

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *